BÀI 1: TÌNH BẠN
Tình bạn đẹp như "bảy hằng đẳng thức"
Sống bên nhau như "2 vế phương trình"
Rồi mai đây cuộc sống sẽ "chứng minh"
Tình bạn đẹp như muôn vàn "định lý"!
BÀI 2:
"Bình phương" chưa đủ "lập phương" thôi
"Lập phương" chưa đủ "luỹ thừa mười"
Con nâng nỗi nhớ cha hơn nữa
Đến "mũ e-nờ" con mới thôi!
BÀI 3:THƠ TÌNH
Đôi mắt em như "phương trình" bỏ ngỏ
Rèm mi mịn màng nghiêng 1 "góc anpha"
Tóc em dài như "định lý Bunhia"
Và môi em "đồ thị hàm số cos"
Xin em đừng gọi anh là thằng ngốc
Sinh nhật em anh tặng "trái cầu xoay"
Đêm noel "hình chóp cụt" trên tay
Anh trao em cả trái tim thổn thức
Mãi mãi em ơi "phương trình a không mẫu thức"
Em là "nghiệm duy nhất" của đời anh!
BÀI 4:SỰ LÃNG MẠN TRONG TOÁN HỌC
Tôi yêu em trong tình yêu toán học ,
Cái nhìn đầu của hai "biến x , y".
Bao buồn vui là "cực trị" cõi lòng,
Rằng "tiệm cận" giận hờn sẽ bằng không,
Và "hằng số phương trình" là em đó.
Gắn với nhau bởi bao "hàm" "biểu thức",
"Phép cộng trừ" thử thách cõi lòng anh,
Quá yêu em anh vượt qua tất cả,
Dù "phân thức" được chia làm nhiều ngã,
Gán "cộng trừ" "lũy thừa" lại "khai căn".
Nếu em biết định mệnh là an bằng,
Rằng đôi lứa là từng cặp "ánh xạ",
Rằng tình yêu là "đồng biến" đôi ta,
Dẫu tình yêu có trăm ngàn thử thách,
Anh sẽ "giải phương trình" bằng nhiều cách.
Nói yêu em bằng tình yêu "giải tích",
Thật khó lòng trong từng câu "giới hạn",
Tính "liên tục" đâu dễ bày tỏ hết,
Bóng hình em như là những dấu vết,
Để soi đường cho anh tìm "nghiệm nguyên".
Trái tim anh nếu lấy được "đạo hàm",
Thì chắc rằng "đáp số" sẽ là em,
Rằng "hằng số phương trình" là em đó.
Nếu "qui nạp" làm cho em tin tưởng ,
Thì hằng ngày anh sẽ viết yêu thương.
Dẫu tình yêu có muôn ngàn "hoán vị",
"Số hạng đầu" "tổ hợp" sẽ là em.
Trái tim em là "ẩn số" khó tìm,
Tốn công sức của bao người nghiên cứu,
Dẫu dấn thân sẽ là chuyện phiêu lưu,
Anh cố gắng tìm kiếm bằng "siêu thức",
Kì vọng rằng "đáp số" sẽ là anh!
Tình bạn đẹp như "bảy hằng đẳng thức"
Sống bên nhau như "2 vế phương trình"
Rồi mai đây cuộc sống sẽ "chứng minh"
Tình bạn đẹp như muôn vàn "định lý"!
BÀI 2:
"Bình phương" chưa đủ "lập phương" thôi
"Lập phương" chưa đủ "luỹ thừa mười"
Con nâng nỗi nhớ cha hơn nữa
Đến "mũ e-nờ" con mới thôi!
BÀI 3:THƠ TÌNH
Đôi mắt em như "phương trình" bỏ ngỏ
Rèm mi mịn màng nghiêng 1 "góc anpha"
Tóc em dài như "định lý Bunhia"
Và môi em "đồ thị hàm số cos"
Xin em đừng gọi anh là thằng ngốc
Sinh nhật em anh tặng "trái cầu xoay"
Đêm noel "hình chóp cụt" trên tay
Anh trao em cả trái tim thổn thức
Mãi mãi em ơi "phương trình a không mẫu thức"
Em là "nghiệm duy nhất" của đời anh!
BÀI 4:SỰ LÃNG MẠN TRONG TOÁN HỌC
Tôi yêu em trong tình yêu toán học ,
Cái nhìn đầu của hai "biến x , y".
Bao buồn vui là "cực trị" cõi lòng,
Rằng "tiệm cận" giận hờn sẽ bằng không,
Và "hằng số phương trình" là em đó.
Gắn với nhau bởi bao "hàm" "biểu thức",
"Phép cộng trừ" thử thách cõi lòng anh,
Quá yêu em anh vượt qua tất cả,
Dù "phân thức" được chia làm nhiều ngã,
Gán "cộng trừ" "lũy thừa" lại "khai căn".
Nếu em biết định mệnh là an bằng,
Rằng đôi lứa là từng cặp "ánh xạ",
Rằng tình yêu là "đồng biến" đôi ta,
Dẫu tình yêu có trăm ngàn thử thách,
Anh sẽ "giải phương trình" bằng nhiều cách.
Nói yêu em bằng tình yêu "giải tích",
Thật khó lòng trong từng câu "giới hạn",
Tính "liên tục" đâu dễ bày tỏ hết,
Bóng hình em như là những dấu vết,
Để soi đường cho anh tìm "nghiệm nguyên".
Trái tim anh nếu lấy được "đạo hàm",
Thì chắc rằng "đáp số" sẽ là em,
Rằng "hằng số phương trình" là em đó.
Nếu "qui nạp" làm cho em tin tưởng ,
Thì hằng ngày anh sẽ viết yêu thương.
Dẫu tình yêu có muôn ngàn "hoán vị",
"Số hạng đầu" "tổ hợp" sẽ là em.
Trái tim em là "ẩn số" khó tìm,
Tốn công sức của bao người nghiên cứu,
Dẫu dấn thân sẽ là chuyện phiêu lưu,
Anh cố gắng tìm kiếm bằng "siêu thức",
Kì vọng rằng "đáp số" sẽ là anh!